Thanh lịch, phong cách nhưng vẫn vẹn nguyên nét duyên dáng, nữ tính trong hình thức cũng như cá tính của mình, ngắm nhìn Linh Thư các chàng trai công sở sẽ không thể đoán được bây giờ quý cô này bao nhiêu tuổi. thu hút mang mái tóc cắt tém năng động, khuôn mặt quý phái, sang có giày lười nam trọng cộng gu thời trang bất biến, ko chỉ vậy Linh Thư còn là một người phụ nữ văn minh hoàn hảo, với quan niệm rõ ràng và chuẩn mực về phong cách và nét đẹp của người thiếu phụ. cộng phân mục Quý cô Đẹp chạm mặt và trò chuyện cộng quý cô đặc biệt này nhé!
Chào quý khách độc nhái của Afamily, tôi cũng cực kỳ vui khi được biến thành anh hùng cho phân mục Quý cô Đẹp tuần này. Tôi là Hà Linh Thư, vừa tròn 43 tuổi. nói về phong cách thường ngày thì tôi hay tậu các trang phục nhưng tôi cảm thấy thoải mái, tự tin lúc mặ giày nam công sở c. cụ thể là tôi luôn định hướng bắt mắt cho mình: tiến bộ, trẻ trung nhưng vẫn yêu cầu đầy đủ sự thanh lịch, chỉn chu cho hình ảnh của mình.
giả dụ để nói về NTK ảnh hưởng tới cá tính bắt mắt của tôi mang thể nhắc tới giày da nam phải chăng Valentino và Giorgio Armani. Tôi thích bắt mắt cá tính Ý. Còn đúng mực hơn là tôi muốn đề cập đến người gây cảm hứng cho tôi là 3 người dân công sở. một người là diva Hồng Nhung, người đại diện cho lứa tuổi của tôi, đẹp đẽ, đài các và chân thực. Người vũ trang 2 là cô dân công sở thân của tôi, Hoàng Na Hương, người đại diện cho mới trẻ hơn tôi (8x) mạnh mẽ, tài năng, tươi trẻ. Người thiết bị 3 là 1 người bạn bự tuổi, chị Kim Liên, 1 hình ảnh của người thiếu nữ thành đạt, nhiều năm kinh nghiệm giang và sang trọng. Họ là các người làm cho tôi luôn mường tượng lúc xây cất các cái trang phục của mình. Và tôi luôn thành công sở hữu cảm hứng về họ.
Việc lựa sắm trang phục trước lúc ra ngoại trừ của dân công sở dựa trên những tiêu chí nào giày lười nam đẹp ? bạn có bao giờ đặt cho mình các lý lẽ nhất định về nguyên lý lựa sắm trang phục hay cá tính của mình không?
Thực ra giống như diva Hồng Nhung và chị Kim Liên, chúng tôi có điều kiện sống và làm cho việc giay công sở nam ko bị khuôn khổ trong hình thức như đi khiến đúng giờ, mặc đồng phục, hoặc phải luôn ở những cuộc họp mang tính chất chế độ lễ nghĩa. Thế bắt buộc tôi thích được mặc hầu hết các gì mình thích dựa theo tâm trạng của mình ngày hôm đó, và tại thời điểm đó. nhưng nó vẫn luôn với thời trang của tôi, ấy là sự thanh lịch. Và tôi thích ăn diện, mang nghĩa là tôi ko thích mặc dòng gì quá casual, tôi thích được cầu kỳ, phá qui định một tí.
bạn mang thể cho những độc kém chất lượng Afamily lời khuyên để lựa tìm trang phục đươc không? làm cho sao để vừa nổi bật, thú vị thu hút nhưng không bị khiến cho quá?
Tôi nghĩ lòe loẹt ví như được biểu hiện dưới một người sở hữu óc thẩm mỹ rẻ nó cũng không tồi. vì thế đừng giảm thiểu mình trong khuôn khổ nào cả. nhưng mà biết ăn mặc và mặc sai là 2 phạm trù cực kỳ khó sở hữu thể diễn tả bằng lời hoặc đưa ra lời khuyên. nhưng mà tôi lại muốn gửi gắm tới độc fake về lời khuyên này. đa phần người dùng của tôi đều cute, họ đẹp ở mọi lứa tuổi và mọi cơ chế. có người cao, thanh như người mẫu, có người bé nhỏ, với người tương đối viên mãn, nhưng mà họ đều đẹp, bởi vì tinh thần của họ. Họ đẹp bởi họ đều chiến thắng trong công việc của mình, do đó mỗi người toát lên một vẻ đẹp không giống nhau giày nam công sở, mà không phải khi nào họ cũng biết mình đẹp. nhiều người kể, “Ôi, tay tôi bị bự, tôi không mặc áo hở tay đâu”, với người bảo “Ôi, tôi rẻ tôi nghĩ tôi mặc ko đẹp”…. đại loại thế. Và tôi luôn kể sở hữu họ, ko ai hoàn hảo cả, kể cả người mẫu. nhu yếu ko phải thân hình mình, nhưng là thẩm mỹ của mình. Hãy chứng tỏ có mọi người các chàng trai công sở là người với thẩm mỹ, và lúc ấy dù dân công sở cao hay nhỏ bé, các chàng trai công sở trung niên hay đang thanh xuân, dân công sở đều đẹp trong lý lẽ lựa tậu của mình.
Và để mang một thẩm mỹ tốt, không gì bên cạnh việc chúng ta chịu khó quan sát, cập nhật kiến thức về thẩm mỹ, thời trang, và dám khám phá cả bạn dạng thân mình mang những trang phục mới. Tôi tin tất cả những đàn bà nấu ăn ngon, biết cắm hoa và trang hoàng tòa tháp đều là những người ăn mặc đẹp.
Vậy bạn mang đề nghị là người bị ám ảnh vì đồ hiệu xa xỉ không?
Ám ảnh thì không nhưng thích đồ hiệu thì sở hữu. không phải vô cớ mà đồ hiệu sở hữu thể phát triển thành nỗi ám ảnh của phổ biến đàn bà, hoặc sự khao khát của phổ biến đàn bà. Tôi thích nhưng mà tôi ko cuồng hay quá mê mẩn. Tôi chỉ đầu tư lúc tôi thấy đam mê chứ ko vung tay mua hết món nọ hay đồ kia bao giờ cả.
Quan niệm của các chàng trai công sở thế nào về đồ hiệu xa xỉ ?
Nhìn bình thường là đồ hiệu xứng đáng sở hữu chữ xa xỉ của nó. đầu tiên là nó đẹp về kiến thiết, đẹp thực sự, rồi có thể là chất lượng, và đẹp cả về giá. mà khi sở hữu bản lĩnh hơn trong cuộc sống tôi lại thấy thích các vũ trang đẹp do mình thấy nếu-nó-đẹp hơn là việc nó xuất xứ từ một thương hiệu bắt mắt cao cấp nào đấy. Ví dụ chi tiết nhất là một hành động tưởng nhỏ dại của bà xã Thủ tướng Singapore trong chuyến thăm Mỹ gần đây, bà chọn dòng ví cầm tay giá 15$, lại gây một tầm ảnh hưởng và có ý nghĩa lớn. cần sở hữu lẽ sở hữu tôi đẹp và mê say với hoàn cảnh (có nghĩa là dân công sở sẽ không nhất thiết buộc phải có hàng hiệu khi bạn cảm thấy chưa sẵn sàng cho nó) hơn là đẹp và mang nhãn hiệu vào khi này.
Tôi thấy ví như hiểu “sao chép” ở nghĩa tích cực thì thực ra ấy là thiết yếu. vì khi học trong trường hoặc trong lịch sử hội họa thì ngày xưa những học trò ban đầu đều nên chép tranh của thầy, rồi dần dần mỗi người trên cơ bản ấy mua cho mình 1 hướng đi riêng, sáng tạo, chủ quyền và mang quyền được ảnh hưởng từ người mình hâm mộ. Tôi không phủ nhận sở hữu các người sao chép thực sự, đấy là LẤY NGUYÊN mẫu của người khác khiến thành cái của mình, điều này thì không hay tí nào, và người ấy sẽ tự đề nghị bị đào thải thôi. vì ko ai với thể lấy mãi chiếc của người khác dành cho mình.
Còn lại, nhiều lúc, chính truyền thông hay người yêu cá tính cũng thỉnh thoảng hối hả trong kết luận về sao chép. có thể đúng như các chàng trai công sở đề cập ranh giới đấy thật mong manh, và chúng ta cũng khá sở hữu phổ biến giả dụ sao chép, để mọi người trở thành quá nhạy cảm về điều đó. Và tôi nghĩ một người sao chép tức là 1 người “nghèo” vì thế nếu anh ta muốn thực sự nghiêm túc trong sự nghiệp của mình thì anh ta nên tự khiến cho mình “giàu” lên bằng học, chỉ mang học thế hệ mang đến kiến thức, và trên nền tảng kiến thức ấy anh ta sẽ sở hữu đoạn đường đi riêng của mình nhưng chẳng bắt buộc đề nghị sao chép của ai.
Bên cạnh đó tôi thấy cá tính Việt Nam đang vững mạnh cực kỳ tích cực. các giới trẻ cũng vô cùng nỗ lực trong việc sắm cho mình một hướng đi riêng. bởi thế trường hợp ở công đoạn đầu các kiến thiết gần mang 1 sự sao chép, ta mang thể rộng lượng bỏ lỡ cho họ.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét